ĐÀ LẠT ƯỚC
Em ước cho em đôi cánh
Em bay trên ngút ngàn thông xanh
Và em ước
Đà Lạt trời vừa đủ lạnh
Cho em tựa vào vai anh.
Không có anh trên bậc hồ Than Thở
Ngón tay em gỡ sợi tóc lẻ loi
Hoa tường vi đã một lần em hái
Nụ cười buồn sau tấm gương soi.
Em đã có một mùa thiếu nữ
Đà Lạt không em
Đà Lạt không anh
Những bước chân bao mối tình thầm gọi
Chiêu nay mưa, Đà Lạt của chúng mình.
Và em ước
Anh như thông, như đá
Như dốc đứng, núi đồi...
Như tất cả
Em chỉ cần giọt nắng
Trong mắt nhìn
Say đắm
Của anh thôi!
Thơ Nguyễn Thị Kim Liên
***
Bài thơ họa rất hay của Tiến Sĩ Hoàng Kim:
Nhớ em (1)
Thơ Hoàng Kim
Đà lạt trăng khuya tròn như nỗi nhớ
Nơi ấy giờ này em đã ngủ chưa?
"Nguyễn Du che vầng trăng để Kiều thăm Kim Trọng" *
Anh nhớ thương em biết mấy cho vừa!
Em hãy đến với anh, dù chỉ là một buổi
Để trăm năm đời, ta mãi nhớ về nhau.
Hãy đến chốn mây hồng nơi nguyện ước
Trời rất trong, trăng lồng lộng trên đầu.
* Câu thơ của thầy Lê Trí Viễn
10/2007
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét