THẤY Ở LANG BIANG
Gió hoang
Sương lạnh tái tê
Bóng thông gầy guộc
Chiều về liêu xiêu
Chuyện xưa đắng
Cả trời chiều
lời thề cũ
đọng
hắt hiu
núi rừng
*
Với người
tôi chỉ người dưng
nghe xong chuyện
cứ bâng khuâng
nhớ người
núi rừng
là núi rừng ơi !
Tìm đâu
thấy được
những lời thuỷ chung
*
một mình tôi
giữa mênh mông
một mình tôi
giữa
thinh không
tìm người
Thơ Nguyễn Thị Kim Liên
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét