Thứ Hai, 15 tháng 6, 2009

GIỮA CƠN MƯA -Thơ Nguyễn Thị Kim Liên

GIỮA CƠN MƯA

Chúng mình cách nhau một cơn mưa
Cả hai cùng đang khát cháy
Mà mưa dăng dăng buồn đến vậy
Giá mình vượt qua được mưa

Anh đã bao giờ đứng ngắm mưa chưa
Hạt này rơi, hạt kia rơi… buốt lạnh
Và anh đã một lần cô quạnh?
Mới hiểu được em nhớ anh dưới mưa

nghe tim đập thập thình giống như ngày xưa
lần đầu gọi nhau, ngực như có sấm
mưa càng rơi mình càng thêm ấm
thế mà bây giờ lại trách mưa rơi

giữa là cơn mưa mình mỗi đứa một nơi
nghe thao thiết tiếng gọi người không thấy
thôi đành ngắm mưa mà nhớ vậy
Đến bao giờ mình lại đứng dưới mưa?

Đến bao giờ em lại được chở che
Em lại được vòng tay anh sưởi ấm
Em lại được nụ hôn say đắm
Của một thời mình đứng dưới mưa

Ước ao, những ao ước nhạt nhòa
Giữa một trời dăng dăng mưa ướt
Cơn gió ào qua làm em lạnh buốt
Giá mà bây giờ em lại có anh

NGUYỄN THỊ KIM LIÊN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét