Thứ Tư, 27 tháng 3, 2013

Tìm em



BĂN KHOĂN  
(kể chuyện giùm bạn gái)

Sao anh đi tìm em
Khi chiều tà bóng xế
Đi đâu thời trai trẻ
Mải miết chốn trời nào

Ấp ủ chuyện đâu đâu
Sao không tìm không gọi
Anh ở đâu vời vợi
Nào đâu thấy nhớ mong

Trời sinh phận má hồng
Giữa dòng đời chao đảo
Gió mưa và giông bão
Mà tìm chốn nương mình

Hoa cà tím đầu cành
Nụ tầm xuân xanh biếc
Bao bộn bề công việc
Thời gian như bóng câu

Mưa làm đất bạc màu
Nắng làm phai sắc lá
Gió cuốn đi tất cả
Còn gì, còn gì đâu

Biển nổi sóng cồn cào
Thuyền chòng chành chao lắc
Lại càng thêm mất mát
Sao anh còn tìm em?

Thơ NGUYỄN THỊ KIM LIÊN

Thứ Năm, 21 tháng 3, 2013

Ca khúc THÁNG BA CỦA EM - thơ Kim Liên - nhạc Lý Dũng Liêm



THÁNG BA CỦA EM


Tháng Ba của em là tấm gương soi

Ánh mắt mình lóng lánh

Tháng Ba bất ngờ trở lạnh

Em Nàng Bân trong ký ức của anh.


Trời bất chợt xám, bất chợt trong xanh

Em bất thần thấy mình đang đắm đuối.

Tháng Ba ơi, xin đừng lìa xa vội

Đã có gì đâu! Đã nói gì đâu!


Sao mỗi lần không được bên nhau

Sông Ngân Hà xa xôi, Vàm Cỏ Đông gần lắm

Con chim sáo sang sông, xổ lồng sáo tắm

Sông tháng Ba hồng thắm một lời mời.


Những Tháng Ba đã để lại trong đời,

Mùa hoan lạc, hoa đậu thành trái cấm

Em đợi anh, trao một lần áo ấm

Em Nàng Bân trong ký ức anh.


THƠ NGUYỄN THỊ KIM LIÊN
(Bài thơ được đăng trên báo Tây Ninh ngày  thứ bảy 16/3/2013 )

Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013

TÌM ANH - THƠ NGUYỄN THỊ KIM LIÊN


TÌM ANH

Em bỗng thấy tự dưng mình khát

Chút men anh đâu đó xa vời

Cây ngoài kia đứng dựng chơi vơi

Chờ ai đó mà sao đứng lặng

Cho em hình dung anh và trông ngóng

Xin được dựa mình tìm chốn bình yên



Chuyện về anh trong em chảy  miên man

Khúc đời tưởng ngắn mà dài bải hoải

Đường tìm anh sao mà xa ngái

Phía tít xa kia hình như có tiếng rì rào



Muốn gọi anh và lòng dạ nôn nao

Khi không có anh đời như tĩnh lặng

Như chìm vào chốn rừng hoang vắng

Chỉ còn là gió với gió thôi



Thế mà đêm đã chụp xuống rồi

Nhốt em vào bóng đen và nỗi nhớ

Em muốn pha tung khung trời lặng lẽ

Ghé môi hôn về phía có anh



Không có anh thì thôi cũng đành

Xin chia em ra làm hai nửa

Một nửa với em cùng nỗi nhớ

Nửa kia tìm anh đến hết một đời

            Nguyễn Thị Kim Liên

Thứ Tư, 13 tháng 3, 2013

GIỮA VƯỜN HOA XUÂN thơ THANH NHÀN


GIỮA VƯỜN HOA XUÂN   thơ   THANH NHÀN Hình ảnh: VƯỜN HOA NHÀ EM Nơi này là mơ ước Vườn hoa Lan nhà em Hương hoa Lan ngọt lịm Cánh hoa Lan dịu mềm Em như cánh Lan mỏng Bay giữa trời bao la Mang hồn mình trải rộng Cho đời thắm sắc hoa NGUYỄN THỊ KIM LIÊN

Sao hồn tôi lạc vào vườn hoa ấy
Ngát mùi hương say đắm một loài hoa
Hoa cứ thẹn thùng vẻ đẹp kiêu sa
Dịu dàng xuân nâng niu từng cánh mỏng



Hoa xuân ơi một chiều ta hoài vọng
Mãi bâng khuâng xao xuyến ở trong lòng
Lạc giữa vườn hoa hay chốn thinh không
Muốn hái trộm đoá hoa hồng tươi thắm


Sợ phai tàn theo sợi nắng giọt sương

Giây khắc thôi sao mãi vấn vương hương
Đêm tàn lụn tình hoa không vỡ vụn
Bước chân đi chỉ độc một con đường


Ngơ ngác nhìn cánh hoa xuân chớm nở
Thả hồn theo mơ mộng trót yêu hoa
Nhớ biết mấy hoa xuân nhà ai đó
Chiều dần buông hoa xoè cánh mượt mà



Xuân năm nay đến thăm nhà hoa cỏ
Chúc cho nhau năm mới phúc dồi dào
Những đường thơ lưu luyến gửi tặng nhau
Hẹn tái ngộ khi mùa xuân về đến

                                      TN

Ca khúc THÁNG BA CỦA EM - thơ Kim Liên - nhạc Lý Dũng Liêm



THÁNG BA CỦA EM


Tháng Ba của em là tấm gương soi

Ánh mắt mình lóng lánh

Tháng Ba bất ngờ trở lạnh

Em Nàng Bân trong ký ức của anh.


Trời bất chợt xám, bất chợt trong xanh

Em bất thần thấy mình đang đắm đuối.

Tháng Ba ơi, xin đừng lìa xa vội

Đã có gì đâu! Đã nói gì đâu!


Sao mỗi lần không được bên nhau

Sông Ngân Hà xa xôi, Vàm Cỏ Đông gần lắm

Con chim sáo sang sông, xổ lồng sáo tắm

Sông tháng Ba hồng thắm một lời mời.


Những Tháng Ba đã để lại trong đời,

Mùa hoan lạc, hoa đậu thành trái cấm

Em đợi anh, trao một lần áo ấm

Em Nàng Bân trong ký ức anh.


THƠ NGUYỄN THỊ KIMLIÊN

BÃO



BÃO
( Tặng anh)

Trải mình ra nếm sống đã từ lâu lắm
Bão một lần từ hai phía ập vào
Hình như tất cả đã đổ nhào
Tất cả trộn vào nhau mãnh liệt

Như vũ trụ có lỗ đen sâu hút
Nuốt hết không gian, thời gian
Nuốt hồn tôi vào trận cuồng phong
Rồi tan biến vào nơi  bất tận.

Cong người giữa cuộc bão giông
Mới biết mình là chút thôi bé nhỏ
Cái gì có, cái gì không, không rõ
Nâng hạ, xuống lên từng cơn lắc nhồi

Vậy mà cứ muốn tan vào cơn bão cuộc đời
Mưa cứ mưa, mà gió thì cứ gió
Giữa đất hoang căng mình ra vạm vỡ
Chờ đắm trong ngập ngụa trào dâng

Cho mình dào dạt với gió giông
Được như thế ta sẽ chờ bão nữa
Và có lúc ta được nhắm mắt vào rên rỉ
Và nghẹn ngào tắm bão giữa hồng hoang

Nguyễn Thị Kim Liên

GẶP LẠI ĐỒNG QUÊ




GẶP LẠI ĐỒNG QUÊ

Lâu rồi không về được xứ quê
Bỗng gặp lại cánh đồng màu mỡ
Lún phún mạ non, rung rinh chiếc lá
Con cá rô rạch nước phơi lưng

Dòng kênh xanh mát dòng nước trong
Nghe tiếng nhạc vui róc ra, róc rách
Cả cánh đồng reo vang khúc nhạc
Hổn hển bầy cò tìm chỗ ghé chân

Muốn xục bàn tay ngập sâu xuống bùn
Để tưởng nhớ ngày xưa lội xuống
Mát và mềm như ngày xưa sung sướng
Rồi vỡ oà khi lúa chín, thăng hoa

Bỗng hôm nay gặp lại cánh đồng xưa
Cứ rưng rưng và ngực căng hơi thở
Muốn ôm vào lòng cả cánh đồng mầu mỡ
cho thoả bao ngày những nhớ và mong

NGUYỄN THỊ KIM LIÊN
10/3/2013

THEO CÁP TREO LÊN NÚI




THEO CÁP TREO LÊN NÚI

Nhẹ nhàng trên chiếc dây cáp treo
Tôi lướt nhẹ như cánh chim lên núi
Len lỏi dưới kia là vóc hình con suối
mềm mại trườn trong lẩn khuất hàng cây

Tôi như đang được bay bay, bay bay
Lạc vào cõi thiên đường cổ tích
Tít xa ngoài kia mênh mông hồ nước
Cánh đồng như bức thảm muôn màu

Tôi đang trôi vào chốn thâm sâu
chuyển cổ tích trong những hang đá cổ
Và chuyện ông cha ta đánh Mỹ
Đâu đây còn tiếng súng âm vang

Chuyện theo tôi suốt một chặng đường
Kể về chiêng đồng ngày xưa ven núi
Người mang cổ khí đá, đồng vào hội
Giống như khánh nổi bến sông Tương

Chiếc cabin cứ thế nhẹ nhàng
thả tôi vào xưa và nay của Núi
Như muốn reo lên, tiếng reo sôi nổi
Cùng gió mênh mang và Núi mênh mang

Núi Bà Đen làm tôi cứ xốn xang
Con lăn cáp treo đưa tôi lên vời vợi.
        Thơ Nguyễn Thị Kim Liên
   (Dự Trại sáng tác Núi Bà Đen Tây Ninh
              ngày  10/3/2013)