Thaày toâi
Bục giảng ngày
xưa bụi phấn rơi
Nay bụi thời gian
lắng động rồi
Tóc xanh vương trắng
thầy tôi đó…
Bụi phấn thôi rơi
cuối cuộc đời
Cuộc đời tôi cứ
ngỡ như thơ
Lặng lẽ thời gian
đến hững hờ
Thầy tôi tóc bạc…
giờ thêm bạc
Qui luật tự nhiên
mãi …sẵn chờ
Lâm Thị Kim Dung
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét