THEO CÁP TREO LÊN NÚI
Nhẹ nhàng trên chiếc dây cáp treo
Tôi lướt nhẹ như cánh chim lên núi
Len lỏi dưới kia là vóc hình con suối
mềm mại trườn trong lẩn khuất hàng cây
Tôi như đang được bay bay, bay bay
Lạc vào cõi thiên đường cổ tích
Tít xa ngoài kia mênh mông hồ nước
Cánh đồng như bức thảm muôn màu
Tôi đang trôi vào chốn thâm sâu
chuyển cổ tích trong những hang đá cổ
Và chuyện ông cha ta đánh Mỹ
Đâu đây còn tiếng súng âm vang
Chuyện theo tôi suốt một chặng đường
Kể về chiêng đồng ngày xưa ven núi
Người mang cổ khí đá, đồng vào hội
Giống như khánh nổi bến sông Tương
Chiếc cabin cứ thế nhẹ nhàng
thả tôi vào xưa và nay của Núi
Như muốn reo lên, tiếng reo sôi nổi
Cùng gió mênh mang và Núi mênh mang
Núi Bà Đen làm tôi cứ xốn xang
Con lăn cáp treo đưa tôi lên vời vợi.
Nhẹ nhàng trên chiếc dây cáp treo
Tôi lướt nhẹ như cánh chim lên núi
Len lỏi dưới kia là vóc hình con suối
mềm mại trườn trong lẩn khuất hàng cây
Tôi như đang được bay bay, bay bay
Lạc vào cõi thiên đường cổ tích
Tít xa ngoài kia mênh mông hồ nước
Cánh đồng như bức thảm muôn màu
Tôi đang trôi vào chốn thâm sâu
chuyển cổ tích trong những hang đá cổ
Và chuyện ông cha ta đánh Mỹ
Đâu đây còn tiếng súng âm vang
Chuyện theo tôi suốt một chặng đường
Kể về chiêng đồng ngày xưa ven núi
Người mang cổ khí đá, đồng vào hội
Giống như khánh nổi bến sông Tương
Chiếc cabin cứ thế nhẹ nhàng
thả tôi vào xưa và nay của Núi
Như muốn reo lên, tiếng reo sôi nổi
Cùng gió mênh mang và Núi mênh mang
Núi Bà Đen làm tôi cứ xốn xang
Con lăn cáp treo đưa tôi lên vời vợi.
Thơ Nguyễn Thị Kim Liên
(Dự Trại sáng tác Núi Bà Đen Tây Ninh
ngày 10/3/2013)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét