TRANG GIẤY
Những tờ giấy trắng cứ giỡn ngươi
Trước mặt
Buồn hiu hắt
Câm như thế giới vô hình
Ta ném vào em
Tất cả, đắng cay, chua chát
Mật ngọt
Nụ cười
Nước mắt
Để em không còn lặng thinh
Phát ghét
Nhưng có một điều
Em yêu
Khi em không còn là giấy trắng
Em sẽ được nhiều người vồ vập, nâng niu
Còn ta, đứng nhìn em...!
Câm lặng,...!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét