Chủ Nhật, 13 tháng 9, 2009

CAO NGUYÊN





CAO NGUYÊN

Lạnh cao nguyên , lạnh tái tê
Gió cứ thổi vào em nỗi nhớ
Sương mờ dăng bóng thông mờ tỏ
Hao gầy vò võ tháng ngày mong

Cao nguyên
Núi cứ đứng chơ vơ
Cây cứ xanh , xanh từng chiếc lá
Chắt sống còn từ sâu trong đá
Từ thăm thẳm hồn người ta chắt yêu thương

Một mình dạo gót trên đường
Bên này , bên kia bên nào cũng vắng
Một mình , một mình thầm lặng
Ngóng trời xa, nơi ấy có anh

Cao nguyên xanh
Gió lạnh
Nếu có anh
Sẽ bừng ấm
Nồng nàn

Thơ NGUYỄN THỊ KIM LIÊN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét