Veà thaêm tröôøng xöa
Bốn mươi năm sau,
Tôi trở về nơi ấy.
Hai cánh cổng trường xanh, cùng
hàng đào nở rộ mỗi độ xuân về.
Dấu tích xưa, không còn nữa!
Bốn mươi năm trước,
Hình như chỗ nào cũng đầy kỷ niệm,
Nhưng nhớ nhất lễ đài,
Nổi sừng sững với bốn chữ: “Lương
Sư Hưng Quốc “ oai nghiêm.
Đã theo tôi, đến tận bây giờ.
Cứ mỗi lần buồn trước nghịch cảnh
bâng quơ,
Tôi tự nhủ: phải làm tròn thiên chức.
Tôi đã từng rời xa bục giảng,
Rời xa nghề chừng ấy, bảy năm.
Nhưng chẳng được nên thân,
Xin quay lại với nghề mình đã chọn.
Ngày về hưu đến thăm trường cũ.
Nơi cho tôi hành trang, vốn sống với
đời.
Không còn những cơ ngơi.
Cũng không gặp những người thân
thuộc.
Ôi! Nhớ quá, trường ơi!
Trần Văn Hờ
( Kỷ niệm chuyến về thăm Sư Phạm
Long An)