. CHỢT BUỒN
***
Bỗng nhiên buồn thê thảm
Đầu óc bỗng ngu đần
Tiếng cười bỗn tắt ngấm
Con người bỗng vụn tan
***
Bỗng muốn thành cát bụi
Muốn thành kẻ vô tri
Để không còn giận dỗi
Và cũng chẳng cuồng si
***
Ráng tìm cọng rơm nhỏ
Làm phao giữa trùng khơi
Ráng kiếm một cọng chỉ
Níu diều bay giữa trời
***
Ngày đừng dài như thế
Đêm đừng trôi chậm rì
Cô đơn làm ta sợ
Từng phút một trôi đi
***
Chia cho ai một nửa
Cho vơi chút lạnh lùng
Nào có còn ai nữa
Mình ta giữa mông lung
***
Ô còn chấm sao nhỏ
Đang hấp háy giữa trời
Hình như sao thủ thỉ
Khuyên ta được mấy lời
***
Cô đơn làm điểm tựa
Thành những vần thơ này
Những vần thơ chấp cánh
Cho hồn ta bay bay
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét